Ngoài ra là những hình ảnh đáng chú ý khác trên Facebook/Instagram sao Việt: Sau khi công khai con trai 3 tuổi, Đàm Vĩnh HưngNhận được sự yêu thương và quan tâm của quá nhiều người! Hưng vui lắm lắm lắm. Rất hạnh phúc mọi người ơi!
Fanfiction. Chàng là tổng tài bá đạo Đàm Vĩnh Hưng - người nắm giữ nên kinh tế nước M. Sở hữu tập đoàn lớn thứ 1 thế giới và cầm đầu hắc bang hàng đầu. Nàng là Trịnh Trần Phương Tuấn. Quá nghèo khó nên phải làm dancer ở quán bar lấy tên là Jack.
Sao Việt hôm nay 18/10: Đàm Vĩnh Hưng tiết lộ về "mẹ" của con trai. Bị cư dân mạng bàn tán về mẹ của con trai, Đàm Vĩnh Hưng tuyên bố: "Mẹ của con trai tôi chính là tôi". Sao Việt hôm nay 16/10: Hồ Ngọc Hà - Kim Lý tay trong tay đi sự kiện. Năm nay, vào dịp sinh nhật của mình
Thống kê nhân lực (3) Kinh tế lượng (3) Đàm phán kinh doanh (3) D. Thực tập nghề nghiệp (4) E. Thực tập cuối khóa (7/14) Khóa luận cuối khóa (7) Trên đây là một số thông tin quan trọng về ngành Quản trị nhân lực. Hi vọng có thể giúp ích phần nào trong việc lựa chọn
OBH Ho Cảm Sụt Sùi được kết hợp từ những thảo dược tự nhiên, với công dụng giúp hỗ trợ giảm ho, giảm đờm, giảm đau rát họng do ho kéo dài.
. Bộ phim Đấu La Đại Lục là một trong những tác phẩm đặc sắc được chuyển thể từ bộ truyện thuộc thể loại Huyễn Hiệp cùng tên của tác giả Đường Gia Tam Thiếu. Tác phẩm mang đến cho độc giả một cái nhìn, một cảm nhận mới về thế giới hiệp khách huyền ảo. Có tất cả là 7 series 1 Đấu Là Đại Lục 2 Tuyệt Thế Đường Môn 3 Truyền Thuyết Thần Giới 4 Thần Lan Kỳ Vực Vô Song Châu 5 Long Vương Truyền Thuyết 6 Đường Môn Anh Hùng Truyện 7 Chung Cực Đấu La Câu chuyện với nhân vật chính là Đường Tam, con một thợ rèn, một thợ rèn trở thành tửu quỷ, vì thê tử đã mất. Đấu La Thế Giới trong Đấu La Đại Lục, một đại lục rộng lớn với cư dân đông đúc. Chức nghiệp cao quý nhật tại đây được gọi là Hồn Sư. Mỗi người sinh ra, đều có một vũ hồn bẩm sinh. Vũ hồn có thể là cái cày, cái cuốc, liêm đao ..thuộc khối công cụ, một đóa hoa cúc, một cành mai…thuộc thực vật hệ đến các vũ hồn cường đại như Tuyết Ảnh Ma Hùng, Tật Phong Ma Lang… Để có thể trở thành hồn sư trong Đấu La Đại Lục, ngoài vũ hồn cường đại, còn cần đến hồn lực. Để sử dụng vũ hồn đó, vũ hồn càng lớn, hồn lực càng cao, đại biểu cho thực lực mạnh mẽ tại Đấu la đại lục. Cứ 10 cấp hồn lực, vũ hồn có thể phụ gia thêm một cái hồn hoàn, có được từ việc liệp sát hồn thú, những quái thú mạnh mẽ, có tu vị hằng nghìn năm. Hành trình tu luyện, tìm hiểu bí ẩn cái chết của mẫu thân, bí mật tông sư của phụ thân, câu chuyện sẽ cho người đọc những trải nghiệm thú vị. Bộ phim Đấu La Đại Lục với diễn biến ngày càng hấp dẫn. Mời các bạn cùng xem phim Đấu La Đại Lục nhé!
Có được không?Được cái rắm ấy!Khoảnh khắc đó, Lục Chinh hơi ngẩn người, thậm chí sợ rằng tiếp theo đó cô sẽ đại nghịch bất đạo buông lời “cuồng ngôn”!Anh càng sợ mình sẽ không trốn thoát được khỏi ma chướng do tiểu yêu tinh này bày sao thì, anh cũng là một người đàn ông, cũng có nhu cầu sinh lý không thể bình thường hơn được nữa, huống hồ, người anh đang phải đối mặt không phải là một người phụ nữ bình thường mà là một tiểu hồ ly vô cùng quyến rũ!“Lo lắng sao?” Nghiêng đầu nhìn Chinh không đáp lại.“Tại sao anh lại không nhìn tôi?” Đàm Hi nhìn thẳng vào mặt anh nhưng không thể nắm bắt được ánh mắt của người đàn uể oải và thất bại nặng nề dâng lên.“Tại sao không nhìn tôi?”“…”“Tôi đẹp mà!”“…”“Nói đi, tôi có đẹp không?” Giơ tay ra, bóp lấy mặt gia gạt tay ra, “Đừng có động chân động tay.”“Sợ cái gì chứ? Những chuyện như thế này, người chịu thiệt là con gái mà.”“Biết là chịu thiệt rồi mà vẫn còn làm sao?”Đàm Hi nhếch miệng cười khúc khích, đôi mắt mở to có sương mù bao phủ, “Ai bảo anh đáng yêu như vậy chứ? Hi hi…”Nói xong, còn vỗ hai cái lên gương mặt tuấn tú, không đau, nhưng lại vô cùng thân Nhị gia choáng váng, ngây người, sửng sốt, quẫn bách đến cực hầu chuyển động lên xuống, đôi mắt màu đen chớp chớp, biểu cảm trên gương mặt nhăn nhó thành cái bánh quai chèo, vẻ mặt ấy lập tức khiến cho cô nàng nào đó phải bật cười khanh đủ rồi, cô xoa bụng, cằm đè lên vai người đàn ông.“Lục Chinh, tôi không thích Tần Thiên Lâm.”Cô cảm giác được rõ ràng cơ thể người đàn ông cứng đờ, mặc dù chỉ trong một khoảnh khắc rất ra, lại là một kẻ biết rõ chuyện này…Chuyện do một tay nguyên chủ gây ra, bây giờ lại đổ hết lên đầu cô, nghĩ thôi cũng đã thấy ấm ức rồi…“Anh không tin sao?”Người đàn ông di chuyển ánh mắt, “Không liên quan đến tôi.”Giỏi lắm!Đàm Hi thầm mắng, nhưng trên mặt lại không hề có chút bất mãn nào, chỉ ồ một tiếng, rủ mắt xuống, không nói gì gia lạnh lùng liếc nhìn, “Còn muốn cưỡi đến khi nào nữa? Xuống xe.”Nói xong, mới giật mình nhận ra chữ “cưỡi” kia có ý nghĩa bóng bẩy đến ràng, Đàm Hi cũng phát hiện ra, mỉm cười, ánh mắt dần mê ly hơn.“Không xuống, tôi muốn lên, lên anh.”“Chó con! Nhìn rõ xem ông đây là ai đi!”Dù gì anh cũng đã ăn cơm gạo hai mươi mấy năm, lại bị một con nhóc vắt mũi chưa sạch trêu chọc ư?Nhất thời, vừa tức vừa hận!“Anh là Lục Chinh, là cậu của Tần biến thái, là người đàn ông… tương lai của tôi! Hi hi…”“Ăn nói bậy bạ! Tôi nói lần cuối, cút xuống!”“Không cút!”“Có tin ông…”“Đánh tôi à?”Lục Chinh “…”Rốt cuộc anh đã tạo nghiệt gì, sao ông trời lại phái tiểu yêu tinh này đến xử lý anh như thế cơ chứ?“Ôi… nóng quá.”Lẩm bẩm một câu, rồi đột nhiên không có động tĩnh gì nữa.“Đàm Hi?”Lục Chinh nhíu mày, nâng gương mặt nhỏ nhắn kia lên đặt vào trong lòng, đẩy những sợi tóc tán loạn ra, những chỗ chạm vào nóng đến đáng sợ.“Đàm Hi, cô tỉnh lại đi!”“Ưm… Hề Hề nóng… khó chịu quá… mẹ ơi…”Hai giọt nước trong suốt óng ánh từ hốc mắt rơi xuống, rơi xuống mu bàn tay người đàn ông, mơ hồ cháy nghiêm trọng trong mắt khó mà che dấu lâu sau, một tiếng than nhẹ thốt ra từ cánh theo sự bất đắc dĩ, nhưng lại khó thoát như lâm vào vũng đầm lầy, rõ ràng đã biết là cái bẫy do số phận giăng ra nhưng lại không thoát ra được, cứ cố gắng mãi nhưng vẫn thua người đang ở phía trên xuống, ấn vào ghế lái phụ, một tay thắt dây an Hi giãy dụa.“Ngoan ngoãn đi!”“Lục Chinh?”Người đàn ông ngẩng đầu, lạnh lùng liếc nhìn, Đàm Hi rùng mình một cái, ngay cả hàm răng cũng va vào nhau lộp cộp.“Cảm thấy thế nào rồi?”“Nóng… rồi lại lạnh…”Trên người Đàm Hi chỉ quấn một chiếc khăn tắm mỏng manh, bên ngoài là áo vest, đôi chân dài trắng nõn lộ ra bên ngoài, chân đi đôi dép tông, mái tóc ướt sũng thả ra giống như thảm cỏ nước dập dềnh dưới đáy biển, môi trắng nhợt đến đáng sợ, lúc này, cô đang co rúm người lại, đâu còn chút khí thế nào như vừa nãy nữa?Người đàn ông nhíu chặt mày lại, dứt khoát quyết định, “Đi bệnh viện.”“Không đi!” Một giây trước còn run rẩy lẩy bẩy đáng thương, bỗng nhiên dựng lông lên, “Tôi không đi!”“Đàm Hi, đừng có cứng đầu!”“Không đi!”“Nghe lời.” Anh nhẹ giọng trấn an.“Không đi! Không đi! Mẹ kiếp, anh có hiểu tiếng người không hả? Tôi đã nói là không đi rồi – có chết cũng không đi!”“…”Người đàn ông tức đến hai tay run rẩy, lồng ngực phập phồng mạnh sâu một hơi, cắn răng thật chặt, Đàm Hi cố gắng để bản thân bình tĩnh lại.“Nếu như anh cứ bắt tôi đi bệnh viện, thì bây giờ dừng xe lại ngay.”Két!“Cô muốn gây chuyện đến bao giờ nữa hả?” Người đàn ông nghiến răng nghiến lợi.“Tôi không đi bệnh viện. Mở cửa!”“Đàm Hi, bây giờ không phải là lúc cô giở tính khí trẻ con ra.”“Tôi biết, tôi rất bình tĩnh, tôi chỉ không muốn đi bệnh viện thôi!”“Cô tự làm tự chịu!”Lạch cạch!Cửa xe mở này, Đàm Hi đi rất dứt khoát, đẩy cửa, xuống xe, đóng cửa, không quay đầu qua con đường dày đặc xe qua lại, hòa vào dòng người, lưng cô thẳng tắp, thanh tao như cây trúc, nhưng điều kiện tiên quyết là bỏ qua dáng đi chệnh choạng lên vô lăng, Lục Chinh tức giận đến hai mắt đỏ ngầu.“Chó con!”Đạp mạnh chân ga, một giây sau, chiếc xe đã lao đi như mũi tên rời khỏi cây cung, vọt nhanh về phía trước, biến mất trên đường phố…
Bộ phim Đấu La Đại Lục là một trong những tác phẩm đặc sắc được chuyển thể từ bộ truyện thuộc thể loại Huyễn Hiệp cùng tên của tác giả Đường Gia Tam Thiếu. Tác phẩm mang đến cho độc giả một cái nhìn, một cảm nhận mới về thế giới hiệp khách huyền ảo. Có tất cả là 7 series 1 Đấu Là Đại Lục 2 Tuyệt Thế Đường Môn 3 Truyền Thuyết Thần Giới 4 Thần Lan Kỳ Vực Vô Song Châu 5 Long Vương Truyền Thuyết 6 Đường Môn Anh Hùng Truyện 7 Chung Cực Đấu La Câu chuyện với nhân vật chính là Đường Tam, con một thợ rèn, một thợ rèn trở thành tửu quỷ, vì thê tử đã mất. Đấu La Thế Giới trong Đấu La Đại Lục, một đại lục rộng lớn với cư dân đông đúc. Chức nghiệp cao quý nhật tại đây được gọi là Hồn Sư. Mỗi người sinh ra, đều có một vũ hồn bẩm sinh. Vũ hồn có thể là cái cày, cái cuốc, liêm đao ..thuộc khối công cụ, một đóa hoa cúc, một cành mai…thuộc thực vật hệ đến các vũ hồn cường đại như Tuyết Ảnh Ma Hùng, Tật Phong Ma Lang… Để có thể trở thành hồn sư trong Đấu La Đại Lục, ngoài vũ hồn cường đại, còn cần đến hồn lực. Để sử dụng vũ hồn đó, vũ hồn càng lớn, hồn lực càng cao, đại biểu cho thực lực mạnh mẽ tại Đấu la đại lục. Cứ 10 cấp hồn lực, vũ hồn có thể phụ gia thêm một cái hồn hoàn, có được từ việc liệp sát hồn thú, những quái thú mạnh mẽ, có tu vị hằng nghìn năm. Hành trình tu luyện, tìm hiểu bí ẩn cái chết của mẫu thân, bí mật tông sư của phụ thân, câu chuyện sẽ cho người đọc những trải nghiệm thú vị. Bộ phim Đấu La Đại Lục với diễn biến ngày càng hấp dẫn. Mời các bạn cùng xem phim Đấu La Đại Lục nhé! Bạn cài đặt Adblock Plus trên trình duyệt hoặc dùng Cốc Cốc để chặn quảng cáo nha!
Nàng Dâu Cực Phẩm Chương 992 Lục chinh tôi đ y không thèm Du Nhân 05/11/2018 Chạy một mạch như điện tới bãi đỗ xe. Lục Chinh đứng giữa bãi xe, mờ mịt nhìn khắp xung quanh. Không thấy... Vẫn không thấy... Hoàn toàn không thấy... Đột nhiên, anh cắn chặt răng, tay nắm thành nắm đấm. Đồ chó con! Có tí tẹo ấm ức thế này mà cũng không chịu nổi, vậy anh mong nhớ ngày đêm năm năm qua thì sao chú? Ánh mắt người đàn ông dần trở nên ảm đạm rồi chuyển thành lạnh lẽo. Tới thời điểm quan trọng, anh vẫn bị cô lựa chọn vứt bỏ rồi ư? Nụ cười trào phúng hiện lên khóe môi. Người đàn ông đứng thẳng trong yên lặng, bóng dáng cổ đơn. “Lục Tổng, giờ anh còn muốn giả vờ không quen biết với em nữa không?” Đàm Hi đứng phía sau Lục Chinh, sự chua xót trong lòng cũng chẳng thua kém gì anh, có điều cô vẫn mang nụ cười trên mặt, không thể nào che giấu được sự vui sướng khi gặp lại sau bao nhiêu năm trời. Thân mình người đàn ông cứng đờ. “Đã không quen biết thì anh còn đuổi theo ra đây làm gì?” “Đại Điểm Điểm.” Đàm Hi tiến lên, ôm chặt lấy anh từ sau lưng, cánh tay quấn chặt lấy bụng người đàn ông, dường như chỉ cần thả lỏng ra thì anh sẽ lập tức trốn mất, “Em không từ bỏ anh, chưa bao giờ.” Lục Chinh không nói gì nhưng Đàm Hi có thể cảm nhận được thân thể nóng cháy trong vòng tay mình càng lúc càng cứng đờ. “Thực xin lỗi...” Năm đó không nên đi luôn, giờ cũng không nên xuất hiện mà không báo trước thế này. Đàm Hi đột nhiên nghĩ tới cái gì, trong mắt hiện lên sự dịu dàng, âm thanh cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, “Đại Điểm Điểm, em có quà tặng cho anh, đó là con...” “Không cần.” Một đòn thật mạnh. Đồng tử Đàm Hi hơi co lại. “Còn nữa, buông tay.” Đòn thứ hai. Cô rũ mắt, hai cánh tay đang ôm chặt bụng người đàn ông dần buông lỏng ra. Anh tranh thoát, xoay người, ánh mắt lạnh lùng và sâu thẳm, “Nhìn tôi.” Đàm Hi chậm rãi ngước mắt nhìn lên. Bốn mắt nhìn nhau, như có thể tiến sâu vào trong linh hồn của đối phương. “Đàm Hi.” Năm năm, rốt cuộc cái tên này cũng được anh nói ra lần nữa, “Cô nghĩ tôi là cái gì hả? Một thứ rách nát muốn dùng là dùng, muốn ném là ném; hay là cô cảm thấy đã nắm được thóp của tôi rồi nên cứ thế tiêu xài chân tâm của một người đàn ông không kiêng nể gì như thế?” “Năm năm không gặp, đúng là cô càng ngày càng tiến bộ đấy.” Ánh mắt mỉa mai, nụ cười trào phúng. “Em không hề.” Cô nghe thấy giọng mình vô cùng bình tĩnh, thử hỏi, làm gì có người phụ nữ nào sẽ sinh con cho “thứ rách nát” chứ? “Cô tưởng năm đó cô đi là thành toàn cho tôi à? Đàm Hi, mẹ kiếp, tôi nói cho cô biết, Lục Chinh tôi... không, thèm! Lúc cô làm chuyện này có từng hỏi ý kiến của tôi chưa?” Nụ cười lạnh đập vào mắt cô “Không hề. Nếu cô chịu nói rõ ra thì chúng ta đã không như ngày hôm nay!” Hết thảy những chuyện này đều là cô tự mình quyết định. Cũng chưa từng hỏi xem rốt cuộc anh nghĩ như thế nào. “Suốt năm năm trời, hơn một nghìn ngày đêm, có đôi khi tôi thật sự rất muốn hận cô!” Nhưng cũng chỉ là muốn mà thôi... Rốt cuộc đã yêu sâu nặng như thế, cho dù có hận thì cũng dần trở nên yếu đuối và nhạt nhòa. Đàm Hi chỉ nghe thấy chữ “hận”, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, mọi sự chắc chắn đều trở thành trò cười. Anh hận cô... Ba chữ, đủ để đánh nát mọi kiêu ngạo và tự tin, tín ngưỡng mà cố gìn giữ suốt năm năm trời ẩm ẩm sụp đổ. Em đã trở nên tốt hơn, mà anh lại chẳng còn đứng ở chỗ cũ nữa. “Em gái, đã về rồi đấy à?” Hàn Sóc đang chơi game cùng con trai mình và hai chị em Ngô Hạ, A Lưu. Ba đứa trẻ đấu tranh anh dũng, luôn miệng gào đánh đánh giết giết. Đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu lại nhìn theo bản năng, chỉ thấy Đàm Hi đi vào với vẻ mặt mệt mỏi. Ngộ Hạ nhìn thấy mommy thì nhào lên như con chim non, “Mommy! Mommy! Trò chơi ở nhà mẹ nuôi hay lắm! Con đã vượt qua ải mười lăm rồi đấy, có giỏi không ạ?” “Giỏi lắm.” Đáp lại là một tràng cười ríu rít của cô bé con. Đàm Hi dặn dò hai đứa trẻ xong liền đi lên lầu, bóng dáng không đường hoàng, tự tin như lúc sáng khi rời đi nữa, ngược lại khá là cô quạnh. Hàn Sóc như suy tư gì đó. Đợi đến khi Đàm Hi biến mất sau khúc rẽ rồi, Hàn Sóc mới buồng máy chơi game ra, đứng dậy, “Ba đứa các con chơi ngoan nhé. A Thận là anh, phải nhường các em đấy, biết chưa?” Tiểu A Thận, “Con biết rồi, mommy.” “Ừ, ngoan lắm!” Hàn Sóc xoay người đi ra ngoài ban công, lấy điện thoại, nhanh chóng bấm gọi một dãy số. Đầu bên kia nghe máy rất nhanh, “Cô chủ.” “Scarlett, tôi hỏi anh, hôm nay ba tôi và tổng giám đốc của tập đoàn CK bàn bạc công việc thế nào rồi?” “Không tốt cho lắm.” Nhíu mày, “Tình hình cụ thể thế nào?” “Vốn dĩ Tổng giám đốc và người đại diện của Lục Thị nói chuyện với nhau rất vui vẻ, không ngờ đến khi người của CK tới liền hỏng luôn.” “Lục Thị?” “Đúng thế, chính là chủ đầu tư dự án Sơn Thủy Danh Đô.” “Lục Thị nào thế?” “Đương nhiên là Lục Thị thủ đô rồi. Ngoài Lục Thị này ra, còn có Lục Thị nào đáng để Hàn tổng lao tâm tổn sức nữa chứ...” “Nói rõ tình hình cụ thể xem nào, tại sao buổi họp lại hỏng?” “Chuyện này tôi cũng không rõ ràng lắm... Lúc đó, trong phòng họp chỉ có ba người Hàn Tổng, Lục Tổng và Đàm Tổng thôi.” “Tôi biết rồi.” Hàn Sóc cúp máy, đứng trên ban công đón gió, trong đáy mắt lộ ra vẻ trầm tư. Sau một lúc lâu, khẽ thở dài... “Rồi, lại có trò hay để xem rồi.” Lục Chinh, Đàm Hi, trước giờ cô chưa từng nghĩ hai người này sẽ chia tay nhau, năm đó đã là như thế, giờ cô vẫn cứ tin tưởng vững chắc như vậy. Cùng lúc này, Đàm Hi đứng trước cửa sổ sát đất. Nắng gay gắt hắt vào trong nhà làm cho sắc mặt vốn dĩ trắng bệch của cô nổi lên một tầng đỏ ửng. Tay chân cũng theo đó nóng dần lên, Cơn đau cũng dần dần bình phục lại. [Đàm Hi, mẹ kiếp, tôi nói cho cô biết, Lục Chinh tôi... không, thèm! Lúc cô làm chuyện này có từng hỏi ý kiến của tôi chưa? Cô chỉ cảm thấy là tôi cần gì đó nhưng trước giờ chưa từng hỏi tôi có thực sự muốn hay không...] Tiếng gầm thét đầy tức giận của người đàn ông đến giờ vẫn còn văng vẳng bên tai. Bạn đang đọc truyện trên
Chày Gỗ?Đàm Hi mím môi, không nói gì, duy trì tư thế cong gối không nhúc nhích gì, nhìn chằm chằm vào anh như muốn đục ra một cái lỗ tay anh kẹp một điếu thuốc, mày nhíu chặt, từ trên cao nhìn xuống tạo cho anh ưu thế có thể nhìn thấy phần ngực hở ra vì cúi xuống của thiếu nữ, xương quai xanh tinh xảo, hai quả cam trắng nõn còn nhỏ hơn so với tưởng tượng, có điều lại có hình dáng rất đẹp, hình bán cầu tiêu chuẩn lại hơi giống giọt nước, sờ vào hẳn sẽ...“U, sao ngài lại quay lại rồi?”Lục Chinh dời tầm mắt, biểu tình lạnh Hi bĩu môi, người này có thể thăng cấp từ chày gỗ thành cột nhà luôn rồi, tiến giai thật trâu ha!“Đứng yên.” Giọng trầm thấp.“Gì cơ?”“Tôi bảo cô đứng yên đấy.” Gằn từng chữ một.“Hừ, anh không thấy phiền à? Nhàn tới nhức trứng luôn rồi hả? Sao cái gì cũng muốn quản tôi thế?”Vung tay lên, xì một cái, bước người qua.“Đứng lại.”Đàm Hi ngoảnh mặt làm nâng lên còn chưa kịp hạ xuống thì thân hình cao lớn đã chắn ở trước mặt, lù lù bất điều đường phía trước rộng dài như thế, sao bà phải dừng bước vì môt bức tường thịt được chứ?Hình dáng thật đáng buồn, một thân thảm thương, nhưng tâm thì- đáng chém!“Lục Chinh! Rốt cuộc anh muốn gì hả?” Nghiến răng nhìn đầy căm tức.“Bảo cô đứng lại, điếc à?” Mắt đen trầm xuống, lạnh lẽo như dao.“Hừ, anh là ai hả? Anh bảo tôi đứng lại thì tôi phải đứng lại à, lỡ như có một ngày, anh bảo tôi lên giường, chẳng lẽ bà đây cũng phải ngoan ngoãn cởi quần áo để anh dày vò à?”Lời vừa ra khỏi miệng, Đàm Hi lập tức hối mắt nhìn, mặt người đàn ông đã trầm tới mức biến thành màu đen, lửa giận màu u lam có xu hướng muốn bùng giác không ổn!Muốn nhân cơ hội thoát thân nhưng lại không còn kịp lớn chộp tới, tóm đúng vào đầu tóc dài đen nhánh của thiếu nữ, kéo về sau, da đầu Đàm Hi tê dại, đau đớn không ngừng truyền tới.“Có bản lĩnh thì lặp lại một lần nữa xem?” Giọng lạnh như băng, cứng như sắt mắt lóe lên, “Nói thì nói, anh bảo tôi lên giường...”Lực càng gia tăng, cả khuôn mặt của Đàm Hi đều méo mó, cô đột nhiên thấy sợ, người đàn ông này còn ác, còn ghê gớm hơn cô tưởng tượng nhiều.“Nói đi? Sao không nói nữa?” Ngay cả âm thanh cũng như băng đá.“Biến thái!” Nghiến răng, hốc mắt liền đỏ.“Giỏi, rất giỏi!”Đồng tử co rụt lại “Lục Chinh, anh muốn gì hả? Buông tôi ra, có nghe thấy không!”Đàm Hi dùng cả chân và tay, ra sức giãy mặt của người đàn ông cực kỳ đáng sợ khiến cô lập tức nghĩ tới con sói đói trên cánh đồng hoang vu.“Có thế mà đã sợ rồi sao?” Cười lạnh, ghé sát vào, nụ cười trên môi cũng đầy vẻ hung ác, kèm theo quái đản.“Không phải cô to gan lắm sao? Hôm nay ông cho cô cơ hội đấy.”Nửa thân trên bị anh mạnh mẽ kéo vào trong lòng, Đàm Hi bị bắt ngửa đầu, bốn mắt nhìn nhau, cánh môi mỏng của người đàn ông cọ qua bên tai làm cho cả người cô đều run lên, cuối cùng ngừng ở ngay trên làn môi anh lại, càng gần mũi chạm vào nhau, hơi thở quyện Hi kinh hãi trợn tròn mắt, quên cả hít cần nhích về trước một chút xíu thôi là có thể chạm được vào cánh môi dầy của người đàn ông.“Dám không?” Cười khẽ, cực kỳ vô lại.“Tại sao không dám?”Đã một khi ngoan cố lên thì có cản cũng không này của cô, cái gì cũng dám ăn nhưng chưa bao giờ thua thiệt; cái gì cũng sợ nhưng không bao giờ luống tàn bướng thế thân mật như người yêu, lại nhìn đối phương bằng ánh mắt như nhìn kẻ mắt dịu dàng nhìn vào cánh môi gần trong gang tấc của người đàn ông, sau đó Đàm Hi cười.“Lục Chinh, người không dám, là anh.”Nói xong, bỗng nhiên ập tới, mắt thấy hai cánh môi sắp dính vào nhau thì người đàn ông chợt buông tay, đẩy mạnh lưng đập lên tường, Đàm Hi đau tới toát mồ hôi lạnh.“Mẹ kiếp!”Lục Chinh mím môi, rít qua kẽ răng- “Đáng đời!”Nước mắt lại ngập bờ, uất ức dâng lên cuồn cuộn Cô đau quá!“Biến thái! Thích bạo lực! Chẳng khác gì Tần Thiên Lâm!”“So sánh ông đây với hắn ư?”“Anh là cậu ruột của hắn! Rắn chuột cùng một ổ, ruồi nhặng bu đầy xung quanh!”“Dùng thành ngữ không tệ.”Hít mũi, “Vậy sao anh không vỗ tay chứ?”Lục Chinh “...”“Ngã đau à?” Giọng nói lại mềm Hi bẹp miệng, nhìn hắn bằng ánh mắt ngập nước như thể Trong lòng bản cô nương có nỗi khổ, nhưng bản cô nương không nói!Nhíu mày, chân lại nhích lên, “Để tôi xem.”Nghiêng người, né tránh.“Đừng ầm ĩ nữa.”Vẫn chẳng thèm nói một lời, ánh mắt như nước, trong suốt đầy ánh sáng, dùng tư thế có chết cũng không đầu hàng để bảo vệ cái lưng của Chinh thực bất đắc dĩ, đau đầu đến tột đỉnh!Làm đàn ông hai mươi mấy năm, anh hoàn toàn không biết dỗ dành con gái như thế nào, đặc biệt cô nàng này còn vừa điên vừa vô lại, không biết trời cao đất dày!Đàm Hi bày ra vẻ mặt bình tĩnh, đầy kiểu cách, nhưng thực tế thì trong lòng đã nhũn ra người đều đần rồi, cô cách anh rất gần, gần đến mức có thể đếm được từng sợi lông mi của anh, cũng có thể ngửi được hơi thở thoang thoảng vị thuốc lá trộn lẫn với hương nước giặt quần áo, tất cả đều xộc vào trong mũi cô, thấm vào từng ngóc ngách trái đột nhiên lung nói, những lần trước khiêu khích chỉ là vì bị ảnh hưởng của tính cách ngoan cố, vậy thì vừa rồi cô chủ động tiến lên, giả bộ muốn hôn là thực sự vì không cầm lòng nổi rồi, trong nháy mắt, cô thật sự muốn nếm thử xem người đàn ông này có vị thế liên quan tới yêu hay không yêu, có động tình hay không, chỉ có một chút, Đàm Hi cực kỳ xác định, đó là- cô rất hiếu kỳ với cái Chày Gỗ em trai cùng cha khác mẹ của Lục Thảo, là cậu của Tần Thiên Lâm, là người chèo lái tập đoàn Lục Thị, từng đi lính, nghe nói còn từng giết người, làm việc quyết tuyệt, sát phạt quyết đoán...Nhưng mà những cái đó cũng không quan trọng, quan trọng là-Đẹp trai, dáng người tuyệt hảo, “vốn liếng” đủ lớn!Đàm Hi nuốt nước bọt, mắt chuyển thành xanh lè...
đàm hi lục chinh